down I’m still. Real eyes recognize real. Thành thật mà nói. Rồi bắt tay thành thật mà làm. Nghe tâm tư thành thật mình muốn. Bởi đất mà sàng thành thật là vàng. Thành thật nằm trong từng lời nói. Khiến
phúc ấm no. Đi lên Thanh niên chớ ngại ngần chi,. Đi lên Thanh niên làm theo lờii Bác. “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền,. Đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên?.
. Thành phố bé nhỏ không có em. Tựa những vì sao chẳng biết tên. Khóc làm gì hãy cố mỉm cười. Đêm trắng ngày dài rồi sẽ qua. Người đến đây theo cùng cơn mơ. . Quay mặt đi thế gian này lạnh tái tê. Cô đơn
cuộc sống luôn bắt ta làm những điều không muốn thôi. Một mình trong đêm. Đưa chân lang thang qua những kỉ niệm. Đôi môi run run không nói ra được thành câu. Ai ơi! Tim tôi lúc này đau lắm. Tình yêu vẫn
bao nhiêu. Nhiều khi mà ta thèm giây phút. Ngây thơ khi xưa vọng về. Lại đông rồi xuân. Làm ta muốn thét to. Khóc như vỡ òa. Cứ lặng im giả vờ. Bước tiếp hiên ngang. Trưởng thành lớn lên bao nhiêu. Cô
thanh niên năm nay vẫn chẳng thấy vợ con gì. Anh nói mấy cô yêu nhưng anh không cần người yêu . Ba má anh sáng ra vẫn vội vã chạy đi làm . Anh nói anh còn nhỏ nên đã biết làm gì đâu . Rồi một hôm anh gặp
Người ra đi, người ra đi. Ngồi nơi đây nhớ thương làm gì. Anh sẽ không quan tâm gì nữa đâu. Người ra đi, người ra đi. Ngồi nơi đây nhớ thương làm gì . Anh chẳng quay lại nữa đâu nhớ thương làm chi