sao trong lòng pún chán vậy nak,tôi chết lặng khi ai đó nói về tôi vs e,dù hok có j xấu xa.sợ cảm giác khi xưa trở về mà hok có gì cản đc nó,sợ nhưng vết xe đổ ấy ngày càng sâu mà hok thể vượt wa như 2 năm trước,sợ sau sự kết thúc là những tháng ngày lụi tàn mà nó pải trả giá cho nhưng tháng năm sau đó là nhưng chông gai trong lòng khó mà vượt wa,sợ mính hok xưng đc vs e,sợ mình hok đủ khả năng để trò chuyện khi e pùn,lo lắng cho e ,bởi vì tôi rất ít nói,sợ e sẽ thay đổi như người ta,sợ e hok đợi đc cho tới khi tôi nói ra điều này(...).SỢ ..... Liệu tôi có thể vượt wa nhưng thứ nỗi sợ hãi này để đến vs e đc hok,liệu tôi có đủ cam đan ko?.liệu có như thế hok,tôi bít hok có j là bất tử nhưng tội vẫn sợ ,