*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex
Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát bai viet tang co do ca sĩ Blog Radio thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat bai viet tang co - Blog Radio ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Bài Viết Tặng Cô chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Bài Viết Tặng Cô do ca sĩ Blog Radio thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát bai viet tang co mp3, playlist/album, MV/Video bai viet tang co miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Bài Viết Tặng Cô

Lời đăng bởi: luckyroux2123

Gửi cô Huỳnh Thị Thu Hà - người có ảnh hưởng rất lớn tới cuộc đời của em.
Cô kính mến, từ lúc chia tay trường cấp 2 tới giờ cũng đã 5-6 năm rồi cô nhỉ. Học xa quê, em lại nhớ về cô nhiều hơn. Đối với em cô là một người mang lại điều kì diệu cho ý nghĩ và sự cố gắng của em. Có lẽ cô cũng như em không ai hiểu lí do vì sao mà 2 cô trò mình có tình cảm đặc biệt đến thế.
Chắc cô còn nhớ, cái ngày đầu tiên cô nhận lớp, và em được làm lớp phó hoc tập, suốt buổi đó em luôn hướng mắt về cô và đâu đó trong suy nghĩ của em là cô rất hiền, có vẻ trầm tính. Cô là giáo viên dạy Toán- một môn khó dễ với nhiều đứa bạn lớp em, và không ít đứa đã bị cô mời phu huynh, lúc giảng bài có lúc đôi mắt cô lại nhìn về nơi nào đó, đăm chiêu lắm, xa xôi lắm, dường như chất chứa một nỗi buồn vô hạn nào đó thì phải. Điều đó em luôn cảm nhận được và luôn theo dõi cô những lúc như thế. :3 Và rồi trong một lần lấy sổ đầu bài dưới nhà hiệu bộ, em đã nghe thấy cô bị chỉ trích từ thầy hiệu trưởng. Từ lúc ấy, em chỉ biết ngồi trong lớp, đôn thúc các bạn giơ tay nhưng tụi nó chả ***, tiết học chỉ vài đứa phát biểu bài, và cô lại ráng sức, giảng lại cho tụi nó nữa.
Có lẽ cái lớp của em đã làm cô phải phiền lòng lắm phải hông cô. Và cứ tới giờ sinh hoạt, cái không khí trầm lặng là ùa đến, nhiều đứa lại bị mời phụ huynh, nhiều đứa lại phải chịu đòn. Lúc ấy, em chỉ biết mình thật bé nhỏ, chả biết làm gì để cô vui, em chỉ biết cố gắng phát biểu bài thật nhiều để cô khỏi bận lòng nữa. Và có lúc, trong ánh sáng của bóng đèn bàn, một mình em suy nghĩ về cô, tự vạch ra vô số kế hoạch cho lớp, tất cả chỉ để thấy cô cười, chỉ để thấy nụ cười tỏa nắng của cô.
Và kỉ niệm mà có lẽ em không bao giờ quên được đó là lúc em thấy cô khóc, khóe mắt chất chứa nỗi buồn sâu lắng. Đó là lần đại hội liên đội ở trường, con bé Vân lớp dưới có ý kiến mà cô là ngừoi mà nó nói thẳng tên, em không thể nào quên được câu nói ấy của nó :" em nghĩ các thầy cô nên thay đổi cách giảng dạy, cho bớt khô khan, đặc biệt là cô Hà...". Cô có biết lúc ấy em chỉ muốn đứng ngay lên ý kiến để bảo vệ cô, muốn tát ngay vào mặt nó lắm, cô chỉ đứng lên, nhận ý kiến, và giữa buổi họp cô ra ngoài khóc, em đã dõi theo cô rất nhiều. Lòng em lại chất chứa xúc cảm không nói nên lời.
Lên ĐH khác lắm cô à, không chan chứa tình cảm như thời học sinh ấy, nhiều cám dỗ, nhiều thứ xa xỉ, không ích lợi, kiến thức lớn mà em gặp phải, đôi khi em chán nản, muốn bỏ cuộc, lúc ấy em lại nhớ tới câu nói rất hay của cô : "Tất cả mọi người đều là thiên tài. Nhưng nếu bạn đánh giá một con cá bằng khả năng leo cây của nó, nó sẽ sống suốt cuộc đời với suy nghĩ : nó thật ngu ngốc và vô dụng". Cứ thế, em lại bước tiếp trên con đường đã chọn :D. Nếu có thể sáng chế ra một loại máy đo áp lực tinh thần, thì có lẽ em sẽ cảm nhận được sức chịu đựng mà cô đã phải gánh trên vai.
Chỉ vài tháng gần đây, em đã liên lạc được với cô và còn vui hơn nữa là cô vẫn còn nhớ tới tụi em, kể tên nhiều đứa trong lớp nữa, điều đặc biệt là cô đã nói :" Ai chứ em thì làm sao cô quên được ". Cô không biết lúc đó em vui thế nào đâu, :P, 2 cô trò lại trò chuyện, hàn huyên tâm sự, cô lắng nghe, c&oc

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...