Đưa tay ngăn lại từng dòng nước mắt nhưng sao vẫn nấc lên từng cơn
dù biết yêu xa sẽ k bền lâu nhưng sao tình cảm ngày 1 lớn
để r` bây giờ dù muốn hay k cũng tự làm đau chính bản thân
A nghĩ có lẽ trong mắt của e a chẳng khác gì vật cản chân
hành động e làm những lời e nói nhiêu đó đã đủ chưa hả e?
e vẫn vô tình gọi cho ai khác mặc a chờ phone e cả đêm
những dòng tin nhắn tràn đầy yêu thương nhưng đọc qua sặc mùi giả dối
e chẳng thiết tha gì a nữa đâu vì bên e đã có ai r`
khoảng cách 300 cây số k xa nhưng đủ để thử thách 2 người
a vẫn cảm thấy tràn đầy hạnh phúc mỗi khi nghe đc tiếng ai cười
vẫn thấy ấm lòng trong những đêm lạnh khi nhận đc tjn chúc ngủ ngon
muốn nói với e a nhớ e nhiều nhưng lời yêu đó vẫn chưa tròn
a vẫn yêu e a vẫn tin e tại sao e nhẫn tâm lừa dối
a vẫn đợi chờ a vẫn mong nhớ để r` niềm tin a phai phôi
a k bao giờ oán trách e đâu bởi vì cuộc sống vốn muôn màu
nước mắt vẫn rơi vẫn cắn chặt môi cho dù bờ môi a rướm máu
a luôn mong ước ta mãi bên nhau mang lại cho nhau những niềm vui
cùng cầm tay nhau và dắt nhau đi rong ruổi những con đường ngược xuôi
nhưng nếu e vẫn tiếp tục dối lừa và xem a như là cát bụi
dù a có yêu e đến thế nào vẫn buông tay e k tiếc nuối :)