Vết thương dù đỏ máu, không rơi lệ sầu bi
Giương cao cờ khởi nghĩa, quyết không chịu sống quỳ
Xiết nắm tay thêm chặt, chẳng giây phút buông lơi
Tràn sông, đoàn quân tiến
Quyết một li không rời
Kiếp người trọn một đời
Đặng mấy phen sống mái
Đường tử sinh một lối
Chén hợp tan vơi đầy
Ngẫm ra muôn sự trên đời
Khó đem thành bại mà soi anh hùng
Ngàn bia như sắt như đồng
Hiên ngang một khoảng mênh mông đất trời