Rồi em cũng buông tay...mỏi mệt! Vì những nỗi ưu phiền trong em...Vì anh cứ mang theo hững hờ, dù em cố gắng luôn yêu anh nhiều hơn.
Niềm đau đớn phủ bằng tiếng cười...Giọt nước mắt rơi nhẹ vào tim.Từ khi bóng anh xa khuất dần...Còn em đứng bơ vơ giữa đêm lặng thầm.
ĐK:
Bờ vai cứ run lên tái tê...Bàn tay em buốt lạnh trong gió...Dù như thế em cũng ko cần 1 bàn tay...ko tình yêu...!
Ngày mai có khi em sẽ buồn...Ngày mai có khi lòng sẽ nhớ...Dù như thế em cũng phải đi trên con đường...kO có anh...!
(Repeat)