tôi vẫn thường gặp anh giửa nắng,hơi gió nồngthooir bạt lá khô,người lính gác chốt đèn đứng lặng,nhìn dòng xe xuôi ngược ngược xuôi,
tôi vẫn thường gặp anh giữ phố lưng áo bạc từng ngày nắng mưa và những lúc phố phường tan tầm,lòng anh mong yên nẻo đường về, giọt mồ hôi,giọt mồ hôi bám vào chân tóc,lẫn bụi đường hơi khói nồng cay,đôi măt ấy dường như quên nặng nhọc,vẫn riêng minh lo lắng từng giây,từng ngày qua người lính gác chốt đèn trẻ lăm,dưới vòm trời anh giữ bình yên,như sắc áo vang in yêu của đời,là mùa xuân xanh thắm cho mọi người..."lê văn tỉnh"