*Bạn đang ở web phiên bản desktop. Quay lại phiên bản dành cho mobilex

Kinh Sám Hối Cao Đài 1

-

V.A

Tự động chuyển bài
Vui lòng đăng nhập trước khi thêm vào playlist!
Thêm bài hát vào playlist thành công

Thêm bài hát này vào danh sách Playlist

Bài hát kinh sam hoi cao dai 1 do ca sĩ V.a thuộc thể loại The Loai Khac. Tìm loi bai hat kinh sam hoi cao dai 1 - V.a ngay trên Nhaccuatui. Nghe bài hát Kinh Sám Hối Cao Đài 1 chất lượng cao 320 kbps lossless miễn phí.
Ca khúc Kinh Sám Hối Cao Đài 1 do ca sĩ V.A thể hiện, thuộc thể loại Thể Loại Khác. Các bạn có thể nghe, download (tải nhạc) bài hát kinh sam hoi cao dai 1 mp3, playlist/album, MV/Video kinh sam hoi cao dai 1 miễn phí tại NhacCuaTui.com.

Lời bài hát: Kinh Sám Hối Cao Đài 1

Lời đăng bởi: mrtinh0908097992

Bài hát: Kinh Sám Hối Cao Đài 1 - V.A

Cuộc danh lợi là phần thưởng quí,
Ðấng Hóa-Công xét kỹ ban ơn.
Lòng đừng so thiệt tính hơn,
Ngày đêm than-thở dạ hờn ích chi.
Người sang cả là vì duyên trước,
Kẻ không phần luống ước cầu may.
Sang giàu chẳng khác như mây,
Khi tan khi hiệp, đổi xây không thường.
Việc sanh tử như đường chớp nháng,
Bóng quang âm ngày tháng dập dồn.
Giữ cho trong sạch linh-hồn,
Rèn lòng sửa nết đức tồn hậu lai.
Ðiều họa phước không hay tìm tới,
Tại người vời nên mới theo mình.
Cũng như bóng nọ tùy hình,
Dữ lành hai lẽ công-bình thưởng răn.
Khi vận thới lung-lăng chẳng kể,
Lúc suy vi bày lễ khẩn cầu.
Sao bằng ở phải buổi đầu,
Thần minh chánh trực có đâu tư vì.
Người làm phước có khi mắc nạn,
Kẻ lăng loàn đặng mạng giàu sang.
Ấy là nợ trước còn mang,
Duyên kia chưa dứt, còn đang thưởng đền.
Nếu vội trách người trên thì đọa,
Cũng có khi tai họa trả liền.
Ðó là báo ứng nhãn-tiền,
Mau thì mình chịu, lâu truyền cháu con.
Lo danh vọng hao mòn thân thể,
Ham làm giàu của để bằng non.
Một mai nhắm mắt đâu còn,
Ðem vàng chuộc mạng đổi lòn đặng chăng?
Trên đầu có bủa giăng Thần Thánh,
Xét xem người tánh hạnh dữ hiền.
Làm lành đặng hưởng phước duyên,
Trong lòng nham hiểm, lộc quyền giảm thâu.
Ðừng tính kế độc sâu trong dạ,
Mà gổ ganh oán chạ thù vơ.
Trái oan nào khác mối tơ,
Rối rồi không gỡ bao giờ cho ra?
Thấy hình khổ dạ Ta đâu nở,
Khuyên làm lành trừ đở tội căn.
Quấy rồi phải biết ăn năn,
Ở cho nhơn hậu, chế răn lòng tà.
Hãy có dạ kỉnh già thương khó,
Chớ đem lòng lấp ngõ tài hiền.
Xót thương đến kẻ tật nguyền,
Ðỡ nưng yếu thế, binh quyền mồ côi.
Làm con phải trau giồi hiếu đạo,
Trước là lo trả thảo Mẹ Cha.
Lòng thành thương tưởng Ông Bà,
Nước nguồn cây cội mới là tu-mi.
Giá trong sạch nữ nhi trượng tiết,
Giữ cho tròn trinh liệt mới mầu.
Ở sao đáng phận đạo dâu,
Thờ chồng tiết hạnh mới hầu gái ngoan.
Ðừng có cậy giàu sang chẳng nể,
Không kiêng chồng khi dể ông cô.
Ấy là những gái hung đồ,
Xúi chồng tranh-cạnh hồ-đồ sân si.
Tánh ngoan-ngạnh không vì cô bác,
Thói lăng-loàn bạn tác khinh khi.
Ngày sau đọa chốn Âm-Ti,
Gông kềm khảo kẹp ích gì rên la!
Người tai mắt đạo nhà khá giữ,
Nghĩa anh em cư xử thuận-hòa.
Vẹn tròn đạo cả giềng ba,
Kỉnh anh mến chị, thì là phận em.
Trên thương dưới xét xem kẻ nhỏ,
Lúc lâm nàn chớ bỏ tránh xa.
Cũng là một gốc sanh ra,
Gồm bao nưng đỡ ruột rà thương nhau.
Người trung trực lo âu nợ nước,
Hưởng lộc vua, tìm chước an bang.
Chớ làm con giặc tôi loàn,
Thuế sưu đóng đủ, đừng toan kế tà.
Phận làm tớ thật-thà trung-tín,
Với chủ nhà trọn kính trọn ngay.
Áo cơm no ấm hằng ngày,
Của người châu cấp, ơn dày nghĩa sâu.
Ðừng gặp việc câu-mâu biếng-nhác,
Mà quên lời phú-thác dặn-dò.
Trước người giả bộ siêng lo,
Sau lưng gian-trá so-đo tấc lòng.
Phải chừa thói loài ong tay áo,
Bớt học đòi khỉ dạo *** nhà.
Gìn lòng ngay thẳng thật-thà,
Nói năng minh-chánh, lời ra phải nhìn.
Chớ quyệt ngữ mà khinh kẻ dại,
Ðừng gian mưu hãm-hại người hiền.
Anh em bằng-hữu kết nguyền,
Một lòng tin-cậy phải kiêng, phải vì.
Chẳng thấy khó mà khi mà thị,
Gặp người giàu mà vị mà nâng.
Dầu khi gặp lúc gian truân,
Cũng đồng giúp ích, chớ đừng mặt ngơ.
Làm người phải kỉnh thờ Thần Thánh,
Giữ lời nguyền tâm tánh tưởng tin.
Hễ là niệm Phật tụng Kinh,
Rèn lòng sửa nết khá in như nguyền.
Chừa thói xấu đảo điên trong dạ,
Muôn việc chi chẳng khá sai lời.
Dối người nào khác dối Trời,
Trời đâu *** dối, há đời ngỗ-ngang!
Chớ lầm tưởng trong hang vắng tiếng,
Mà dể-duôi sanh biến lăng loàn.
Con người có trí khôn-ngoan,
Tánh linh hơn vật, biết đàng lễ-nghi.
Phải cho biết kỉnh vì trên trước,
Ðừng buông lời lấn-lướt hồ-đồ.
Thuận cùng chú bác cậu cô,
Bà con chòm-xóm, ra vô khiêm-nhường.
Thấy già yếu, hẹp đường nhượng tránh,
Ðừng chỗ đông buông tánh quá vui.
Cợt người ra dạ dể-duôi,
Sanh điều xích-mích, đâu nguôi dạ hờn.
Khi tế tự, chớ lờn chớ dể,
Việc quan hôn, thủ lễ nghiêm-trang.
Gìn lòng chẳng khá lăng-loàn,
Lễ nghi vẹn giữ vững-vàng chớ quên.
Giàu sang ấy Ơn-Trên giúp sức,
Phước ấm no túc thực túc y.
Thấy người gặp lúc tai nguy,
Ra tay tế độ, ấy thì lòng nhơn.
Thương đồng loại cũng hơn thí bạc,
Thấy trên đường miểng bát, miểng chai.
Hoặc là đinh nhọn, chông gai,
Mau tay lượm lấy đoái-hoài kẻ sau.
Ấy làm phước khỏi hao khỏi tốn,
Chẳng có đâu mỏn vốn thâm tiền.
Bắc cầu đắp sửa đường liền,
Kẻ qua người lại, bước yên gọn-gàng.
Thi ân hậu, bạc ngàn khó sánh,
Rán tập thành sửa tánh từ hòa.
Việc lành chẳng khá bỏ qua,
Tuy rằng nhỏ-nhít, cũng là công-phu.
Năng làm phải, nhựt nhu ngoạt nhiễm,
Lâu ngày dồn, tính đếm có dư.
Phước nhiều, tội quá tiêu trừ,
Phép Trời thưởng phạt, không tư chẳng vì.
Thấy lỗi mọn chớ nghi chẳng hại,
Thường dạn làm tội lại hằng hà.
Vì chưng tụ thiểu thành đa,
Họa tai báo ứng, chẳng qua mảy hào.
Giữa bụi thế giữ sao khỏi vấy,
Biết ăn-năn xét lấy sửa lòng.
Làm người nhơn nghĩa xử xong,
Rủi cho gặp lúc long-đong chẳng sờn.
Hễ biết nghĩa, thọ ơn chẳng bội,
Giúp cho người chớ vội khoe ra.
Việc chi cũng có chánh tà,
Làm điều phải nghĩa, lánh xa vạy-vò.
Khi gặp chuyện khá dò xét cạn,
Liệu sức mình cho hản sẽ làm.
Chớ đừng thấy của dấy tham,
Giục ngư

Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...
Đang tải...